10 điều khen con gái

Thảo luận trong 'Trò Chuyện Tổng Hợp' bắt đầu bởi mactin, 9 Tháng tám 2005.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. mactin Guest

    =)) =)) *** chị nào mà đọc song đừng có mà thù em à nha *** =))

    Một khen em......... nướng trong mùng
    Ba kêu, mẹ gọi vùng vằng không ra
    Hai khen em có giọng ca
    Chó mèo cắn chuột nghe là...ngẩn ngơ
    Ba khen cái tật ở dơ
    Giặt đồ, tắm gội đừng chờ em nha
    Bốn khen cái tật ba hoa
    Học dốt mà sổ toàn là tiếng Anh
    Năm khen cái tật tài lanh
    Miệng mồm lắm chuyện nổi danh trong làng
    Sáu khen em khoái ăn hàng
    Bún bò, hủ tiếu đừng hòng em chê
    Bảy khen cho cái biết nghề
    Quay bài, ảo thuật nhất tề xưng tên
    Tám khen cái tính hay quên
    Mượn tiền không trả bảo quên thiệt mà
    Chín khen nét đẹp, ối chà
    Vô Diệm mà gặp, gọi bà con ngay.
    Mười khen em...dữ thiệt quá tay
    Lồng lên như hổ đọc bài Mười khen
    =))
  2. huynj*

    huynj* Thành viên

    Bài viết:
    5
    Được Like:
    0
    hêt chổ chê. ông anh coi chừng bà xã đứng bên cạnh kìa. hihi. bà ấy chuân bị béo tai anh đó
  3. Ngọc Uyên

    Ngọc Uyên Thành viên

    Bài viết:
    402
    Được Like:
    730
    Ai từng nói tình yêu là tuyệt diệu
    Là hương thơm là mật ngọt trần đời
    Ta nhẹ dạ nên lầm lời người nói
    Để giờ này mang khối hận nghìn thu

    Ta quen em bên đường chiều phố vắng
    Mưa dầu mùa làm ướt tóc giai nhân
    Đến bên em ngại ngần tôi nói nhỏ
    "Dù tôi nè cô lấy để che thân"

    Rồi từ dó tình ta dần chớm nở
    Những chiều tàn anh đợi ở ngoài sân
    Thoáng xa xa em trong tà áo trắng
    Như thiên thần xuất hiện cứu đời anh

    Em xinh xinh, anh ngơ ngẩn đứng nhìn
    Em đùa giởn, "Anh này sao ngáo quá "
    Rồi thẹn thùng em mân mê tà áo
    Má ửng hồng, rúc nhẹ vào lòng anh

    Anh bổng thấy tim mình như gợn sóng
    Mong thời gian ngừng động ở nơi dây
    Cho đôi ta luôn được mãi xum vầy
    Cho hạnh phúc từ nay và mãi mãi

    Cũng vì đó anh cậy nhờ mai mối
    Mang lễ quà xin hỏi để cưới em
    Chuyện đôi ta anh ngỡ đã êm đềm
    Anh đâu biết tự đi vào ngục tối

    Em nói đi phải em là kịch sĩ
    Đóng tuồng gì phải phim bộ HongKong
    Bao yêu thương, bao e thẹn, thăng trầm
    Nay biến mất thành Hà Đông Sư Tử

    Tiếc thân trai tuần đi làm 7 thứ
    Về đến nhà vào cửa thấy tủi thân
    Em hung hăng trông dữ tợ bà chằng
    Mắt trợn trắng, tay em cầm cây chổi

    Xỉa vào anh em cằn nhằn la lối
    "Sao sáng này anh chẳng chịu nấu ăn
    Để em đói giờ cho anh ăn chổi"

    Kiếp làm trai ôi 3 chìm 7 nổi
    12 bến đò, nào ai rõ đục trong
    Thương cho anh mang số kiếp làm chồng
    Sáng cơm nước, chiều về lo giặt giũ

    Đã như thế em cho là chưa dủ
    Mua đem về cả bầy chó Bẹt-Rê
    Khi vui chơi anh đây chẳng được kề
    Lúc chúng bậy, anh đây em bắt hốt

    Nhà đã chật mà em thì theo mốt
    Sáng mỗi ngày mấy tiếng ở restroom
    Có nhiều hôm muốn làm dại trong quần
    Nín lâu quá mặt mày xanh tái mét

    Rồi những chiều Karaoke em hò hét
    Khắp xóm làng họ tưởng anh giết heo
    Một một ba cảnh sát họ vội kêu
    Đã mấy phen anh phải theo về bót

    Để hôm nay anh xin em lần chót
    Bữa cơm chiễu em tự nấu mà ăn
    Trông anh đây như cây sậy ngoài sân
    Anh ốm quá làm sao mà sống nổi

    Phút chia tay anh có lời trân trối
    Tìm dùm anh kẻ nói đẹp tình yêu
    Rồi cùng hắn chia gừng cay muối mặn
    Xem hắn còn khoác lác mãi nữa chăng
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.