Bắt đầu từ một bài thơ cũ

Thảo luận trong 'Trò Chuyện Tổng Hợp' bắt đầu bởi Ngọc Uyên, 5 Tháng bảy 2005.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Ngọc Uyên Thành viên

    Chợt một ngày trên đường đời vô tận
    Ta "vô tình" đi lướt qua nhau
    Đôi môi xưa nếu đã vắng tiếng chào
    Bàn tay vẫy xin hãy đừng quên lãng!

    Đường muôn lối - có lối vào dĩ vãng
    Núi ngàn phương - có ngọn với trời xanh
    Một vết thương chữa mãi vẫn chưa lành
    Buồng tim héo bao giờ tươi nhịp thở

    Tình đôi ta - một chuyện tình dang dở
    Biết dòng đời chẳng thể đợi tuổi mơ
    Bến sông thơ không mong mãi duyên hờ
    Đành để sóng phải bạc đầu thương nhớ

    Gọi tên anh, chỉ nghe tình đang vỡ
    Mộng tan rồi sao khóe mắt còn cay
    Phải không anh, tìm đâu thấy những ngày
    Trăng mới nửa sao tàn như cỏ úa?!!
  2. SX1

    SX1 Ex-SMod

    Bài viết:
    322
    Được Like:
    148
    Khoan hãy nói về ý nghĩa, vẻ đẹp...của bài thơ này, hãy nói đến cách gieo vần trước đã.

    Bố cục bài thơ được chia thành 4 phần, mỗi phần có bốn câu. Cách gieo vần giữa 2 phần với nhau là từ cuối của câu cuối cùng phần trước vần với từ cuối cùng của câu đầu tiên phần tiếp theo. Trong một phần thì cách gieo vần giữa các câu là từ cuối của câu thứ 2 phần trước vần với từ cuối cùng của câu thứ 3 tiếp theo.

    Cứ theo cách gieo vần như trên thì bài thơ đã có một lỗi gieo vần giữa các phần, do đó đọc lên đã bị vấp:

    Ta "vô tình" đi lướt qua nhau
    Đôi môi xưa nếu đã vắng tiếng chào

    Rõ ràng là từ cuối của 2 câu này không có vần với nhau. Cách sử dụng từ cũng chưa được nuột cho lắm. Bài thơ cần phải sửa lại. Dĩ nhiên để sửa lại cho đúng với điều kiện là hợp với ý thơ của cả phần thì không phải là chuyện dễn. Vì phải tôn trọng một số nghĩa gốc của câu thơ, cũng như các hình ảnh của nó, mình sửa lại theo cách của mình như sau:

    ...Chợt một ngày trên con đường vô tận
    Ta "vô tình" đã lướt qua nhau
    Lời chào xưa chẳng muốn nói một câu
    Bàn tay vẫy, xin hãy đừng quên lãng
  3. My_Document

    My_Document Thành viên

    Bài viết:
    416
    Được Like:
    16
    trùi ui bác SX1 ơi bác nói như nhà phê bình nghệ thuật vậy. em nghe chẳng hiểu gì hết ráo
  4. Gus

    Gus Ex-Mod

    Bài viết:
    783
    Được Like:
    616
    Há há, bác SX1 rất giỏi về cái vụ văn thơ này lắm. Giờ có người đối ẩm rồi nên bác SX1 mới ra mà bình luận đấy.
    Tiếng đàn giữ lại trong tim.
    Hỡi người tri kỷ...biết tìm nơi nao.
    @ngoc_uyen84: Hehe, bài thơ của bạn được bác SX1 đánh giá khá cao đấy.

    @SX1: E thấy cứ giữ nguyên như thế vẫn rất hay, chỉ cần sửa lại 2 câu đầu như là một lời trích dẫn (vì e được biết có 2 câu tương tự nhưng...e wên tên tg rùi, và cũng kô bít đúng vầy kô nữa: <---ôi chán thay cho trình độ văn chương của mình:) ):

    Có những lúc trên đường đời tấp nập.
    Ta vô tình đi lướt qua nhau.

    Hai câu sau là:
    Phút lơ đãng nào ngờ đang để mất.
    Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu)
  5. Ngọc Uyên

    Ngọc Uyên Thành viên

    Bài viết:
    402
    Được Like:
    730
    Để bác SX1 phải sửa giùm thật thất lễ quá. Thơ em con cóc chỉ mang lên cho anh em đọc để relax thôi.
    Câu thơ ấy không phải là em chưa sửa bao giờ nhưng sửa thế nào cũng không đúng với hoàn cảnh và tâm trạng lúc bấy giờ nên đành để nguyên vậy. Để như vậy càng thể hiện cái lạnh lùng, vô tình của người đi lướt qua em... Chuyện cũng qua lâu lắm rồi nên không muốn bàn thêm.
    Rất cảm ơn bác SX đã chiếu cố sửa lại :)
  6. viet_hungmobi

    viet_hungmobi Thành viên

    Bài viết:
    97
    Được Like:
    5
    Trui ui đây là lần đẫu tiên tui thấy trong 4rum có một bài thơ hay như thế đó. Các bác không chê cho em góp tặng các bác cũng một bài thơ con các nha. đọc xong đừng chê em làm thơ chán à nghen.

    Chân bước đi mà nghe lòng thương nhớ.
    Nuối tiếc một thời mơ mộng ngày xưa
    Giờ nghĩ lại đời chỉ là ảo mộng
    Rồi qua đây lòng nhớ tới người xưa.

    Chân ta đã lang thang trong kỷ niệm
    Biết đâu tìm bao hạnh phúc đềm êm
    Giờ chỉ muốn quên đi cuộc tình cũ
    Đừng bao giờ nhắc đến kỷ niệm xưa.

    Để mai đây chân ta không lầm nỡ
    Để ta quên chuyện tình đắng ngày xưa.
    Để bước tới bao tương lại rực lửa
    Để chôn vui đau khổ với người xưa.

    Bác SX1 bình luôn em với.
    Nếu không bình - em buồn lắn nghe ..... hiiiiiiiii
  7. Gus

    Gus Ex-Mod

    Bài viết:
    783
    Được Like:
    616
    Ưh, Đúng là thấy chán thiệt...Hehe, bài của ngoc_uyen84 bác SX1 bảo là còn bị vấp về gieo vần, chứ còn bài này chắc bác SX1 té cắm đầu lun wá....Khoan hãy nói tới ý tứ thơ...:D
  8. Ngọc Uyên

    Ngọc Uyên Thành viên

    Bài viết:
    402
    Được Like:
    730
    Chà may quá! Em ko phải là "người xưa" của viet_hungmobi bằng không đã bị "vùi chôn" theo một số thứ :D .
    Nói vậy cho vui thôi chứ thơ hiện đại không gò bó về vần luật đâu, càng lúc càng đi vào xu hướng văn vần.
    Ví dụ như bài thơ này có rất nhiều người thích nè. Nghe rất là hay phải không nào?
    Đưa người yêu đi qua nhà người yêu cũ
    Dưới một chiều lất phất mưa
    Bỗng thấy hồn mình chia làm hai nửa
    Nửa ướt bây giờ nữa ướt xưa.........
  9. SX1

    SX1 Ex-SMod

    Bài viết:
    322
    Được Like:
    148
    Không hẳn vậy đâu, trong bài thơ của viethung_mobile mình đã nhìn thấy cái ý đấy, vấn đề ở chỗ thể hiện. Cái này thì đúng là phải chỉnh sửa lại một chút thôi. Nào anh em ta cùng sửa lại bài thơ cho bạn viethung_mobile nhé. Ai bắt đầu trước nào ?
  10. Ngọc Uyên

    Ngọc Uyên Thành viên

    Bài viết:
    402
    Được Like:
    730
    Chà! Bác SX1 có nhời rồi thì ai còn dám lên tiếng nữa ạ! Mời bác đích thân chỉnh sửa trước cho bọn hậu bối nhìn theo...
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.