Tình đã khép khi mùa đông đã hết Những mầm xanh giờ đã nụ trên cành Em xõa tóc cho mùa xuân chậm đến Cớ sao lòng lại nhớ nhớ quên quên Tình đã khép khi mùa xuân đã đến Em bắt đầu buồn bã chuyến qua sông Ta đốt lửa hơ chút tình đã lạnh Nghe bốn mùa cây lá rụng thay hoa Tình đã khép chao ôi buồn xé ruột Ta nát lòng nghe nước mắt rưng rưng.
Lâu quá kô được đọc thơ em đó. Vẫn hay vậy sao? Nghỉ hè chơi vui quá mà, đâu có thời gian nữa đâu? Đọc bài em thấy nhớ nhớ cái lạnh mùa đông viết tặng em Vài câu góp vui với BÚP BÊ nhé Bến vắng, đò ngang, khách sang sông Ai chở ưu tư - muộn phiên lòng Chiều đông lạnh giá, sương giăng giá Mắt ngắm xa vời những ngóng trông Cũng rét năm xưa - rét xé lòng Cái chiều mưa ấy! buổi đò đông Tha thướt dáng hoa, da diết lối Có chút hương lạ giữa thinh không Để nhớ làm chi, để nhớ chi Yêu chi cho lạ, tuổi xuân thì Xuân chi cho sớm hồng đôi má Duyên chi duyên bạc để chia ly
hay đó nha lâu không thấy mà vẫn giữ phong độ đó tặng em bài này luôn đó, có gì chỉnh luôn hộ anh nhé Chúc phúc Ngày em đến mang bao điều mới lạ Cánh hồng nhung lạc điệu nơi cuối vườn Bỗng trổ mình đón lấy những giọt sương Con tim anh như chưa từng đập Ngày anh đến mang bao yêu thương Con tim thơ ngây chưa từng loạn nhịp Những nhớ nhung mong chờ thổn thức Những lúc anh không có bên em Vẫn biết câu yêu đương là mong manh Nhưng sao em vẫn muốn tin!? Lạ thật! Lúc vắng anh, rảnh rỗi em gom nhặt Những ký ức vô vàn về anh Ngày xa em, dường như cũng dài thêm Tay đaan tay mình, mà như níu chặt Ngỡ phút chốc em yêu tan biến mất Anh bật cười chẳng giấu những đam mê Ngày xa anh, em đâu có gì hơn Vẫn đi về trên con phố cũ. Lạ ! Không có anh sóng lòng cô đơn quá Sao anh không đến bên em Ngày xa nhau ta nh điên dại hơn Chợt vui buồn giận hờn vô cớ Nhắn cho nhau đôi câu dang dở Rồii mỉm cười vu vơ, lệ hoen mi Ngày xa nhau anh ơii có những khi Tay em lạnh không có người ủ ấm Môi em run lên những luồng xúc cảm Em tự nhốt mình để nhớ anh nhiều thªm Ngày xa nhau anh chỉ biết nhớ em Đêm sương lạnh nghe lòng nhung nhớ lạ Khóii thuốc bay, chở yêu đi xa quá Anh giận mình không thể cất cánh bay Ngày xa nhau anh có ước một ngày!? Để gần nhau, để thỏa bao nhung nhớ Để gần em để nghe nhịp hơi thở Thôi chả cần! Em chỉ muốn riêng anh! Này cô bé này đôi mắt long lanh Em sao thế!? ngày anh về gần lắm Hãy yêu, hãy giữ anh trong sâu thẳm Trái tim em. Em làm được không? Anh nữa đấy! Anh chỉ là đàn ông Cái rượu ,huơng đưaa anh đi với gió Rồi lại yêu, lại thương một ai đó Sao ghét thế, chẳng giữ mãi bên em Thôi anh ạ! em chỉ... buồn hết đêm Nào cô bé yêu nào không cách trở Để nhung nhớ anh cho lúc gặp gỡ Hứa với anh đi! Em làm được không!? Phải có đến cả một rừng hồng nhung Mới đủ tặng em ngàn yêu bỏng cháy Hứa với anh em mãi chờ anh đấy HÔN EM HÔN EM HÔN EM HÔN EM............... ( 00h10 )
Những phút xao lòng - Thuận Hữu Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu (Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ) Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn Và cảm thấy mình như người có lỗi (Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn) Mà có trách chi những phút xao lòng Ai cũng có một thời đề yêu và một thời dể nhớ Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ Đừng có trách chi những phút xao lòng!
Nỗi buồn không tên Thấy mọi người post thơ hay quá, hôm nay Fotfet cũng post thử mấy bài...Bài này không phải là của fotfet nhưng rất thik vì nó hợp với tâm trạng của mình... Có những nỗi buồn chẳng thể ngỏ cùng ai. Ngay cả với người một thời thân thiết nhất. Cũng nên buồn một mình để thấy đời chua chát. Biết đến bao giờ mới lại được vui? Hạnh phúc chỉ là ảo mộng xa xôi Âu yếm chẳng còn giờ chỉ toàn trách móc. Những bận rộn thường ngày những lo toan mệt nhọc. Đánh cắp nụ cười chiếm chỗ của tình yêu. Cô gái ngày xưa hiểu anh biết bao nhiêu. Chia sẻ cùng anh từng vần thơ câu hát. Người con gái ấy giờ đây còn hay mất? Bao yêu thương vì thế cũng xa rồi. Anh tự ru mình bằng tiếng à ơi. Kỷ niệm ngày xưa cũng nên nằm yên nhé. Văng vẳng bên tai tiếng ai khe khẽ Chiếc bình hoa ngày ấy vỡ rồi. Nụ cười xưa vẫn ngạo nghễ trên môi. Mấy ai biết bên trong đầy bão tố. Và sẽ chẳng có ai chẳng có ai hiểu được lòng anh nữa Bởi vì em mang tất cả đi rồi...
Bài này thì em cũng chả biết tên nữa,ai biết thì cho Fotfet cái tên và cả tác giả nữa nhé!Cũng rất thik bài này.... Tôi biết mai em đi Sẽ quên con đường ấy "Tình yêu là như vậy, Hội ngộ rồi chia ly " Tôi biết mai em đi Chẳng bao giờ trở lại. Có lẽ là xa mãi Những nụ cười hồng môi... Tôi biết có thế thôi ! Mai, em đi lối khác. Tại mùa hè bỏng rát Hay tại tôi dại khờ ??? Và trong những đêm mơ Tôi biến thành hoạ sĩ Trộn tháng ngày cũ kỹ Vẽ nên màu tình yêu.
Thôi thì vạn bất quá tam, bài cuối cùng này cũng là bài mà fotfet tự viết cho cuộc tình của chính mình, lời lẽ có phần ngô nghê mong mọi người đừng cười nhé.... Đến bao giờ??? Đến bao giờ ngọn lửa đam mê lại thắp sáng trong tôi??? Soi sáng tôi ngay cả trong những ngày tăm tối nhất??? Đến bao giờ tình yêu lại ngập tràn trong ánh mắt??? Sưởi ấm tim tôi và cả trái tim em??? Đến bao giờ tay tôi lại tìm thấy tay em??? Để chợt nhận ra những ngày đông không còn lạnh lẽo.....chợt nhận ra tiếng mưa phùn như tiếng cười trẻ thơ trong trẻo .....khi đôi tay......truyền hơi ấm đến trái tim??? Đến bao giờ hai đứa lại ngồi lặng im??? Chỉ cần đôi mắt thôi đã nói thay tất cả..... Nhìn nhau thôi mà như quên hết bao nhọc nhằn,hối hả....Quên cả nỗi buồn,cả lo lắng mai này có thể sẽ chia ly??? Đến bao giờ??? Ừ,biết đến bao giờ nhỉ??? Trái tim tôi.......lại tìm thấy......bình yên???