Mai sinh nhật vợ, chẳng biết tặng gì. Năm ngoái, ôm về bó hoa to vật vã, hí hửng tưởng ghi được điểm, ai dè nàng sa sầm mặt, bảo mình bày vẽ, một bông hồng thôi là được rồi, chừng đó tiền đủ cho nàng sắm được cái áo mới hay mua cho con bộ đồ chơi. Mình chưng hửng, chẳng nói được tiếng nào. Rút kinh nghiệm, ngày 8/3, mình đưa hẳn cho nàng cái phong bì, bảo em muốn mua gì thì mua. Nàng nổi cơn tam bành, nói: "Anh làm như lúc nào trong đầu em cũng tiền. Em chỉ cần một lời chúc mừng chân thành của anh thôi". Mình lại một phen ê mặt. Mua món quà gì cho nàng đây, đau đầu quá! Một sinh nhật cách đây không lâu, mình rủ nàng đi hội chợ hàng tiêu dùng chất lượng cao, cho nàng tự chọn quà. Hai vợ chồng lang thang đến mỏi cả chân nàng vẫn không tìm được thứ nào ưng ý. Đôi giày thì mắc quá, nàng vốn cần gì phải đi đôi giày tiền triệu, xót cũng phải. Cái túi xách dễ thương nhưng ở nhà vẫn còn mấy cái mới tinh chưa dùng đến. Tóm lại là món nào cũng thông qua, nhưng chẳng chọn được món nào. Gần hết buổi sáng, mệt quá nàng gắt lên: "Anh buồn cười thật, muốn tặng vợ gì thì tặng, sao cứ bắt em thử hết thứ nọ đến thứ kia, có ai tặng quà mà kỳ vậy!". Thấy nàng trách cũng phải, mình bối rối xin lỗi, chở nàng về nhà. Chiều đó, lên mạng tham khảo, cuối cùng mình cũng chọn cho nàng được một món quà rất đắc ý. Đến gần nửa đêm, không kéo dài sự hồi hộp được nữa, mình mang hộp quà trịnh trọng đặt trước mặt nàng. Một thoáng bối rối, đợi mình chui vào nhà tắm, nàng mới mở ra xem. Trong nhà tắm mình cũng hồi hộp không kém. Trời ạ, mình vừa đẩy cửa ra giọng nàng đã đầy bức xúc: "Từ lúc quen nhau đến giờ, đã bao giờ anh thấy em dùng nước hoa chưa, mà bỏ cả triệu bạc mua cái thứ này". Mình ấp úng: "Thì bây giờ em bắt đầu dùng có sao đâu". "Nhưng anh không biết là em dị ứng với những thứ như thế này à!". Máu nóng trong mình bốc lên: "Em buồn cười thật, anh đã bảo anh không biết mua gì nên để em đi chọn. Em cũng không chọn được, bảo anh muốn mua gì thì tùy. Anh đã mua thứ anh nghĩ là ý nghĩa rồi, em không thích thì thôi, anh cũng chịu". Quả thật nếu hôm nay không phải là ngày sinh nhật nàng, mình đã đùng đùng ra khỏi nhà. Cơn giận không hiểu từ đâu dồn đến, mà mình vẫn cứ phải cố gắng giữ thái độ thật bình tĩnh. Thôi, khỏe nhất là không mua gì, kiếm vài lời chúc có cánh. Nhưng, không có món quà đi kèm theo thì lời chúc có mỹ miều mấy cũng không thuyết phục. Tỏ ra như không hề gì nhưng có khi đến hàng tuần liền nàng ngậm miệng không nói nửa lời. Mà mình thì sợ nhất điều đó. Ừ, chúc là một chuyện nhưng vẫn phải có quà, mà quà thì phải đúng ý vợ mới vui. Mai sinh nhật vợ, đêm sao mà dài! Hải Nam
He he,nếu sinh nhật vợ mình thì vợ mình chỉ thích mình tặng mỗi...hoa đồng tiền Người ui thì thích được tặng hoa..... Bồ thì chỉ thích được mình tặng......Mà thôi 2 người này để các bác nói ra chứ em mà nói thì....
Coá thía thui mờ vừa éo vừa zun, như ẻm là ẻm fun thẳng zuột ngựa ra luôn nhá: Đóa...Đóa...tặng cho hoa súng đoá8-}...nhận hông thì bảo....vớ vỉn....khó chiều wá....:-**** No nhận thì mang đi cho người khác nhéL-)