[Truyện hot]: Lục Tiên - Truyện ngôn tình

Thảo luận trong 'Trò Chuyện Tổng Hợp' bắt đầu bởi trebiengan, 11 Tháng hai 2016.

  1. trebiengan Thành viên

    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Đọc truyện teen Luc tien FULL[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]
    [​IMG]
    [/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]TÓM TẮT TRUYỆN:[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Tác giả Tiêu Đỉnh đã giới thiệu đến với bạn đọc một truyện tiên hiệp, dị giới mới thực sự đặc sắc và đầy sức hút, không phải là câu chuyện khó hiểu, trừu tượng mà là những điều rất giản đơn đến dung dị, sống động đến từng chi tiết. Dưới ngòi bút của tác giả, không gian và nhân vật trong truyện Lục Tiên được xây dựng huyền ảo, tưởng có tưởng không như trong những truyện truyền thuyết lưu giữ.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Ở trong căn phòng nửa sáng nửa tối, hắn nằm yên không động đậy, yên tĩnh mà nhìn chằm chằm lên trần nhà. Cho đến khi ánh nắng xuyên qua khe cửa tiến vào trong phòng, hắn mới ngồi dậy một cách thoải mái, duỗi duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó vén chăn bước xuống giường, đi đến bên cửa sổ và mở bung hai cánh cửa ra.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Một cơn gió sớm mát mẻ từ sân quét vào trong phòng, còn mang theo chút hương thơm hoa cỏ từ đình viện. Thẩm Thạch dang rộng hai tay, hít sâu một hơi, sau đó vô thức ngẩng đầu mà nhìn ra xa, rơi vào mắt hắn là dãy núi Thiên Âm hùng vĩ nhấp nhô, trên những đỉnh núi cao chót vót là mây mờ bao phủ, quanh năm chưa bao giờ tán đi.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Hôm nay thời tiết có tốt hay không đây? Liệu còn những gì tiếp nối tiếp truyện, còn gì thú vị nữa đây, còn những tình tiết gì đang chờ đón, huyền ảo, đọc truyện để cùng tìm được câu trả lời, và theo dõi những truyện khác cùng thể loại: Mãng Hoang Kỷ, La Phù, Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế),...[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]TAG : Đọc truyện Lục Tiên Online Full TExt, Tải truyện Lục Tiên Full PRC , doc truyen Lục Tiên online , đọc truyện Lục Tiên trực tuyến trên di động lẫn PC đơn giản và tiện lợi , đọc truyện Tiên Hiệp hay , đọc truyện tiên hiệp mới , Doc truyen tien hiep online , truyen tien hiep moi[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Chương 1: Thiên Nhất Lâu[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Sáng sớm ngày 5 tháng 3 Âm lịch.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Ánh sáng của ngày mới dần bừng lên ở phương đông, ánh nắng rọi xuống mặt đất, lướt qua đồi núi nhấp nhô ở Thiên Âm sơn mạch, chiếu lên thành Tây Lô ở dưới chân núi như báo cho dân chúng trong thành trì biết ngày mới đã lại bắt đầu.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Thiếu niên Thẩm Thạch đột nhiên tỉnh lại.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Ở trong căn phòng nửa sáng nửa tối, hắn nằm yên không động đậy, yên tĩnh mà nhìn chằm chằm lên trần nhà. Cho đến khi ánh nắng xuyên qua khe cửa tiến vào trong phòng, hắn mới ngồi dậy một cách thoải mái, duỗi duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó vén chăn bước xuống giường, đi đến bên cửa sổ và mở bung hai cánh cửa ra.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Một cơn gió sớm mát mẻ từ sân quét vào trong phòng, còn mang theo chút hương thơm hoa cỏ từ đình viện. Thẩm Thạch dang rộng hai tay, hít sâu một hơi, sau đó vô thức ngẩng đầu mà nhìn ra xa, rơi vào mắt hắn là dãy núi Thiên Âm hùng vĩ nhấp nhô, trên những đỉnh núi cao chót vót là mây mờ bao phủ, quanh năm chưa bao giờ tán đi.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Hôm nay thời tiết có tốt hay không đây?[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Hắn vẫn ngắm nhìn dãy núi cao đầy mây mù che phủ ấy, lát sau mới quay người lại, đi tới cái bàn học kê sát tường gần cửa sổ và ngồi xuống. Căn phòng này bày trí rất đơn giản, cuối giường có một tủ quần áo, bàn học đặt kề bên cửa sổ, còn có mấy cái rương lớn kê ở cạnh bàn, ngoài ra còn lại toàn sách là sách.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Cái giá sách lớn chiếm nguyên một vách tường, có đến bảy tầng, bên trên đầy ắp sách cũ lẫn sách mới, chỉ cần liếc mắt cũng thấy có những cuốn sách đã cũ kỹ, mòn vẹt, dường như đã bị người đọc đi đọc lại rất nhiều lần.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]So với đồ đạc của dân chúng bình thường, tủ sách trong phòng Thẩm Thạch dài hơn một chút, được đặt ngay ngắn ở bên trái cửa sổ. Hai bên bàn học xếp mỗi bên ba cái rương lớn, tổng cộng là sáu cái, được bện từ mây, nhìn vô cùng bền chắc và ngay ngắn, đặt chồng lên nhau phải cao tới ngực Thẩm Thạch, cũng không biết bên trong chứa cái gì.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Ngồi vào bàn, Thẩm Thạch lấy lại vẻ bình thản, sau đó thò tay rút từ chồng giấy trắng dài ba, bốn tấc ra một tờ, đặt xuống trước mặt mình. Bút mực cũng đã có sẵn trên bàn, Thẩm Thạch châm nước mài mực, sau đó cầm bút nhúng vào nghiên mực, bắt đầu viết lên giấy.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Mực tàu viết lên nền giấy trắng, bàn tay cầm cán bút mềm mại, nhu hòa tiến lên, một đường đi tới không hề rung động, nét viết vô cùng ổn định. Bút tích đưa đẩy thong dong như trượt đi, dường như hắn đã viết những chữ này vô số lần, đã thuộc lòng rồi. Nhưng thiếu niên này viết chữ nhìn rất thanh thoát, nhưng cuối cùng, khi nhìn lại, chỉ thấy trên tờ giấy trắng không phải là văn tự bình thường nữa, mà là một đám đồ văn kỳ dị, đơn giản có, phức tạp có, hoàn toàn không giống nhau, người thường nhìn vào sẽ không hiểu nổi hàm nghĩa của đồ án quỷ dị này, ngược lại nếu nói là chữ như gà bới có khi người ta lại tin.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Mặc dù vậy, Thẩm Thạch vẫn cứ lặng yên mà viết, khoảng mười cái dị văn lằng ngoằng không giống nhau, nhìn vô cùng tối nghĩa, mà người bình thường chỉ sợ sẽ bị váng đầu. Những thứ hắn viết nhìn vô cùng thuần thục, nét đưa bút cũng không hề ngắt quãng, đủ biết hắn chưa từng do dự khi đưa những nét này, không biết hắn đã luyện tập bao nhiêu lần rồi.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Một mực viết hết năm tờ giấy trắng, sau đó Thẩm Thạch mới thở dài một hơi, buông bút lông trong tay ra, vuốt vuốt cổ tay, nhìn lại những đồ văn kỳ dị mình vừa vẽ ra, mãi một lúc sau mới gật đầu thỏa mãn, sau đó đứng thẳng dậy, đem những tời giấy trắng này đi đến chồng rương ở bên trái, mở cái rương trên cùng ra.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Chỉ thấy ở trong rương toàn những trang giấy có kích cỡ giống hệt giấy trên tay hắn, gần như đã đầy, mà trên những tờ giấy đó cũng đều vẽ những đồ văn kỳ dị y như những đồ văn hắn vừa vẽ.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Thẩm Thạch nhẹ nhàng đặt năm tờ giấy này vào trong rương, nhìn những chúng một hồi lâu rồi mới đóng nắm rương lại, sau đó nhìn khắp lượt sáu cái rương trong phòng, khóe miệng hé ra một nụ cười.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Sau đó hắn quay đầu, lại nhìn ra bên ngoài, dưới bầu trời xám xịt, những dãy núi cực lớn bị mây che phủ vẫn trầm mặc và vững chãi nơi xa xa.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]***[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Ở tại một chỗ khác trong tiểu viện, tại một hành lang yên tĩnh có lan can bao quanh, gió sớm mát mẻ thổi qua, vờn quanh mái đình cong cong, quanh những lá cỏ xanh mướt, những bông hoa nhỏ xinh, một nam tử mập lùn đang đứng, lẳng lặng nhìn thiếu niên kia qua khung cửa sổ, từ lúc hắn rời giường mở cửa, nhìn hắn mỉm cười duỗi lưng, nhìn hắn cầm bút luyện chữ, nhìn hắn vui vẻ thong dong, nhìn vẻ tự đắc trẻ con của thiếu niên, vuốt ve những cái rương lớn, tuy rằng trong đó toàn là giấy trắng vô dụng, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, đấy chính là những bảo bối trân quý nhất của hắn.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Người đàn ông yên tĩnh ngắm nhìn thiếu niên ấy, ánh mắt sáng ngời mà thanh tịnh, ở sâu trong đáy mắt còn mang theo vài phần hồi tưởng và ấm áp. Lúc này, Thẩm Thạch đã đi tới cửa sổ, ánh mắt rất nhanh nhìn tới vị trí nơi người đàn ông này đang đứng, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, vẫy tay nói: “Cha!”[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Hắn tươi cười, cũng không nói gì. Nam tử béo lùn này chính là cha của Thẩm Thạch – Thẩm Thái. Hắn cười ha hả, vẫy vẫy tay về phía Thẩm Thạch. Thẩm Thạch chạy ra mở cửa, sau đó nhanh như chớp chạy tới hành lang, đi tới gần Thẩm Thái.[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Thẩm Thái đưa tay vỗ nhẹ lên đầu Thẩm Thạch, ôn tồn hỏi thăm: “Có mệt không?”[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Thẩm Thạch lắc đầu, cười: “Không mệt cha ạ, từ lâu đã là thói quen rồi.”[/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)][/BCOLOR]
    [BCOLOR=rgb(255, 255, 255)]Thẩm Thái cười nói tiếp: “Mười loại phù văn Âm Dương Ngũ Hành, ít gặp mà lại khó hiểu, rắc rối khó nhớ, dù là ở trong Tu chân giới cũng rất ít người nhớ được hết. Con tuổi còn nhỏ mà có thể kiên trì luyện tới bảy năm, thật sự là không dễ dàng!” Dứt lời, dường như hắn nhớ tới chuyện gì đó, lại trầm ngâm không nói.[/BCOLOR]