Xin giúp Tuổi 22, có quá nhiều nỗi sợ ở cái tuổi này...

Thảo luận trong 'Trò Chuyện Tổng Hợp' bắt đầu bởi nguyentham971, 28 Tháng mười 2016.

  1. nguyentham971 Thành viên

    truyện ngắn về tình yêu Tạm biệt những tháng ngày mơ mộng tuổi trẻ! Chào những tháng ngày tập làm người lớn. Cảm ơn vì một phần ba cuộc đời đã qua đã luôn bình yên như thế, đầy ấm áp, đầy yêu thương. Chắc hẳn rằng đó sẽ là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời, là tuổi thanh xuân mà dù có đi đâu về đâu, ở thời điểm nào hay trở thành ai, cũng sẽ luôn nhớ về, luôn khắc khoải trong tim. Tạm biệt nhé 20 năm dài nhất, đẹp nhất, vĩ đại nhất đời tôi!

    Lớn rồi - Học cách trưởng thành thôi!

    Cô gái à, sắp bước qua tuổi 22 rồi đấy, cái tuổi bắt đầu phải lo nghĩ, phải va vấp với đời. Mọi thứ mới bắt đầu thôi mà. Đừng nản chí nhé, cười nhiều lên nhé! Cuộc đời còn dài lắm, cứ từ từ mà học thôi, không cần vội vàng đâu, rồi cũng sẽ trưởng thành thôi.

    [​IMG]


    nhung tam su tham kin 21 tuổi. cảm thấy chênh vênh lắm, mông lung lắm khi đứng trước cánh cửa cuộc đời. Bởi, từ bây giờ phải tự bước đi trên đôi chân mình, tự chịu trách nhiệm với cuộc đời mình thôi, gia đình vẫn sẽ là chỗ dựa cho bạn nhưng sẽ không thay bạn đương đầu với cuộc đời này nữa- Từ giờ nó là con đường của bạn, chợt nhận ra đã đến lúc bạn trở thành chỗ dựa của gia đình, gánh vác trách nhiệm với những người thương yêu mình. Đến lúc mạnh mẽ rồi cô gái!

    Đã từng ước mình sẽ lớn thật nhanh, từng ôm ấp bao hoài bão về ước mơ, lý tưởng, nhưng sao giờ đây lại cảm thấy chùn bước, sợ hãi. Sợ phải làm người lớn; sợ nhận ra mình còn quá nhỏ bé, quá tầm thường trong thế giới này; sợ phải thừa nhận mình quá yếu kém, bất tài; sợ phải công nhận có khối người giỏi hơn mình; sợ con mắt người khác nhìn mình; sợ bị mang ra so sánh với người này người kia.

    [​IMG]




    Có quá nhiều nỗi sợ ở cái tuổi này!

    Bởi đến tuổi này ta mới vỡ lẽ rằng cánh cửa hiện thực vốn dĩ không phải màu hồng, ở đó không có chỗ cho những mơ mộng ảo tưởng. Đến lúc thức tỉnh rồi cô gái!!

    Cảm ơn vì một phần ba cuộc đời đã qua đã luôn bình yên như thế, đầy ấm áp, đầy yêu thương. Chắc hẳn rằng đó sẽ là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời, là tuổi thanh xuân mà dù có đi đâu về đâu, ở thời điểm nào hay trở thành ai, cũng sẽ luôn nhớ về, luôn khắc khoải trong tim. Tạm biệt nhé 20 năm dài nhất, đẹp nhất, vĩ đại nhất đời tôi!



    Đến lúc rồi! Giở trang sách tiếp theo đi thôi! Bạn không thể cứ đọc mãi những chương cũ của cuộc đời mình như vậy mãi. Có người nói: " Khi một cánh cửa đóng lại thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra, nhưng vì bạn cứ mãi luyến tiếc cánh cửa đã đóng lại ấy mà chẳng thể nào nhìn thấy cánh cửa kia vẫn đang đợi bạn bước vào". Tôi- 21 tuổi, đã cầm lên chiếc chìa khóa mở cánh cửa kia nhưng lại không thể nào mở nó ra bởi vẫn còn đang cố nhìn cánh cửa đã sắp đóng lại ấy. Bước đi thôi! Đừng quay đâu lại nữa! học cách chấp nhận, học cách vượt qua. Ai rồi cũng phải lớn, có lẽ phải lớn rồi mới có thể hiểu được cái từ " người lớn" ấy nặng đến mức nào.

    Nếu có một điều ước tôi sẽ không ước mình nhỏ lại, chỉ ước rằng tôi đủ mạnh mẽ, đủ kiên cường trên con đường phía trước. Bởi đã đến cái tuổi để hiểu hai từ " trách nhiệm". Hãy đón nhận khởi đầu mới bằng một nụ cười, có vấp ngã thì cũng khóc chút thôi rồi đứng dậy cô gái nhé!

    Chúc tôi sẽ luôn giữ mãi nụ cười này trên những chặng đường đời tiếp theo! ^^

    Nụ cười tuổi 20- chân thật và vô tư!

    ( Mong rằng chặng đường còn lại sẽ bình yên như 20 năm đầu đời này).