Nhật Ký GSMVN

Thảo luận trong 'Trò Chuyện Tổng Hợp' bắt đầu bởi manhtu, 1 Tháng một 2008.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. huynhphutien

    huynhphutien <b>Hội N-Gage Việt Nam</b>

    Bài viết:
    867
    Được Like:
    6,986
    nghe nhiều quá nên giờ chả thấy ai là thần tượng

    giờ chỉ có thích nghe nhất là Tuấn Ngọc
  2. huynhphutien

    huynhphutien <b>Hội N-Gage Việt Nam</b>

    Bài viết:
    867
    Được Like:
    6,986
    Riêng Một Góc Trời
    [​IMG]

    http://baihatvang.nhacso.net/index.php?id=4

    Sáng tác: Ngô Thụy Miên
    Trình bày: Tuấn Ngọc

    Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên giòng suối mơ, Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa. Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ, Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi

    Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai, Vòng tay biếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai. Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối, Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời.

    Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi
    Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây
    Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu
    Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa
    Khi mùa đông về theo cánh chim bay
    Là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi

    Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khô, Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xưa. Hạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giá, Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau...

    Một Góc Trời Hoài Niệm
    “...Gọi tên em mãi trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau”... khi những câu hát cuối cùng vang lên, khi tiếng nhạc và lời ca lặng vào khoảng không trống vắng, tôi chợt bừng tỉnh sau phút giây hoài niệm về em. Đã lâu lắm rồi, tôi mới được nghe lại tình khúc Riêng Một Góc Trời của Ngô Thụy Miên qua giọng ca trầm ấm, tha thiết của Tuấn Ngọc, từng câu hát, từng điệu nhạc như vô tình đưa tôi vào hoài niệm của những ngày đã qua.
    Giờ đây, ở một góc nhỏ trong quán cà phê vắng vào một buổi trưa, không hiểu sao tôi lại nhớ về em da diết, nỗi nhớ đã từ lâu bẵng đi nay trở về đầy tiếc nuối. Tôi thẫn thờ nhìn ra khoảng sân đầy nắng trước mặt, lòng đầy suy tư “Tình yêu như nắng, nắng đưa em về bên dòng suối mơ, nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề xa rời chốn xưa...”. Tình yêu của tôi và em như những giọt nắng kia, có lúc tha thiết ấm nồng như những tia nắng sớm, nhưng cũng có lúc phai nhạt như màu nắng lúc chiều về. Em đã đem đến cho tôi làn gió mát xoa dịu tâm hồn đang khao khát được yêu. Bằng tình yêu trong sáng, em đưa tôi vào cõi mơ, một cõi mơ dành cho cả hai đứa, nhẹ nhàng, đằm thắm như những nốt nhạc kia. Và... chính em lại ra đi, mang theo lời yêu thương ngày nào về bên ấy, bỏ lại nơi xưa chỉ còn riêng tôi lẻ bóng “ Người vui bên ấy, xót xa bên này, thương hình dáng ai, vòng tay tiếc nuối, bước chân âm thầm nghe giọt nắng phai... Em đã xa tôi, tôi vẫn chơi vơi riêng một góc trời”.

    Nhạc sỹ: Ngô Thụy Miên


    Nhìn dòng thời gian trôi từ lúc em đi, trong khoảng lặng dài đó, đã có lúc tôi tưởng quên được em, nhưng không, bây giờ tôi mới biết nỗi nhớ bấy lâu tưởng chừng quên ấy nay vẫn còn dai dẳng trong tôi. “Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi, khi mùa xuân về qua chốn nay... "Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa, khi mùa đông về theo cánh chim bay, là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi”. Giọng ca trầm ấm ấy đã vút lên theo cao trào của bài hát, phải chăng Ngô Thụy Miên lẫn ca sĩ Tuấn Ngọc như muốn đưa người nghe đến đỉnh điểm của nỗi nhớ, làm cho hoài niệm tình yêu chợt thức dậy trong lòng mọi người? Và phải chăng dĩ vãng đã xa lại chợt về qua sự giao hòa tuyệt vời giữa lời ca và tiếng hát ? Ngô Thụy Miên đã khéo léo giao hòa cả bốn mùa tình yêu vào bản nhạc nhưng sao ta thấy trầm buồn quá, như đưa ta vào giấc mơ, với hy vọng mỏng manh “Một mai em nhé, có nghe thu về trên hàng lá khô, ngàn sao lấp lánh hát câu mong chờ em về chốn xưa’’ dẫu biết đó chỉ là giấc mơ. bài hát khép lại với nỗi tiếc nuối muốn gào thét theo nhịp con tim đang rung lên nỗi bồi hồi, chợt thấy lòng băng giá tự lúc nào “Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau”...
    Cảm xúc dâng trào, cảm xúc lại vội vàng ra đi khi không gian im lắng trở lại. Nhìn ra xa, những giọt nắng đã dịu đi, không gian thoáng đãng hơn. Riêng một góc trời là đây sao? Tôi chợt nghĩ và khẽ mỉm cười vu vơ.
  3. tungtungmap

    tungtungmap Thành viên

    Bài viết:
    287
    Được Like:
    478
    em thì khoái anh Đàm và vài ca sỹ trẻ!Tân cổ giao duyên;))
  4. huynhphutien

    huynhphutien <b>Hội N-Gage Việt Nam</b>

    Bài viết:
    867
    Được Like:
    6,986
    mỗi người có 1 sở thích riêng và thần tượng riêng, nên không dc ép nghe bài này bài nọ, hoặc lôi thần tượng ra chê bai, dễ làm mất tình cảm, theo 7 thì lúc trước cũng nghe nhạc trẻ nhiều lắm, nhưng về sau này nhạc trẻ chỉ còn là gọi là nghe cho qua, vì nhạc trẻ giờ 1 bài nào hot nhất chỉ sống dc vài ngày là vứt bỏ còn đối với dòng nhạc xưa thì đi theo cùng năm tháng những lời bài hát mang nhiều ý nghĩ hơn, giờ nhiều bài hay dc xếp vào danh sách vàng, còn nhìu lắm.....
  5. huynhphutien

    huynhphutien <b>Hội N-Gage Việt Nam</b>

    Bài viết:
    867
    Được Like:
    6,986
    Lệ Đá
    [​IMG]


    http://baihatvang.nhacso.net/index.php?id=59

    Nhạc: Trần Trịnh
    Thơ: Hà Huyền Chi
    Trình bày: Bảo Yến

    Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời
    Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời
    Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt
    Ái ân bây giờ là nước mắt
    Cuối hồn một thoáng nhớ mong manh
    Thuở ấy tôi như con chim lạc đàn
    Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng
    Và ước mơ sao trời đừng bão tố
    Để yêu đương càng nhiều gắn bó
    Tháng ngày là men say nguồn thơ
    Tình yêu đã vỗ cánh rồi
    Là hoa rót mật cho đời
    Chắt chiu kỷ niệm dĩ vãng
    Em nhớ gì không em ơi !
    Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào
    Chìm khuất trong mưa mưa bay dạt dào
    Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc
    Nhớ môi em và màu mắt biếc
    Suối hẹn hò trăng xanh đầu non

    Lệ Đá
    Lời tự tình của biển bắt nguồn từ những cánh chim chiều giấu mỏi, đôi mắt đỏ đợi chờ của mặt trời và những cánh sóng bạc đầu thương nhớ. Còn lời tự tình của những tâm hồn sầu buồn bắt nguồn từ những thoáng mong khi đã xa, lời yêu đã thưa mà cứ nhớ, đau đáu nỗi niềm sâu kín mà không tỏ bày.. Có quá nhiều điều khiến người ta vui sướng khi tình lên ngôi và chẳng mấy ai lại không thấy người thất tình. Vậy là người hân hoan được yêu cũng nhiều như người xót xa đau vì tình. Tình yêu khi đến cứ ngất ngây như men rượu nồng nàn. Và khi rời xa thì đã làm người ta choáng váng mất rồi ..
    Cuộc sống nhiều điều người ta không thể giấu ai quá lâu. Ví như khi vừa yêu làm sao giấu nổi nụ cười thầm, khi buồn thì lệ cũng lên cả khóe mắt. Rồi khi mang nặng trong lòng điều gì đó cũng sẽ đôi khi bật ra những câu hỏi lạ lùng, đại loại như : “Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời? Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời?...” Để thấy mình bơ vơ giữa đời sao có lúc cô độc và tê tái đến thế khi chút tình chỉ còn là những giây phút hồi nhớ lại hạnh phúc. Tình cảm lắng dịu mà vẫn chan chứa nỗi niềm ấy thể hiện bằng những lời ca tự sự man mác trong ca khúc “Lệ đá” của nhạc sĩ Trần Trịnh – thơ Hà Huyền Chi.
    Tình yêu trong ca khúc ấy dường như được bắt đầu từ những giây phút đầu đời đã biết yêu. Khi người ta càng trẻ thì những ước muốn hết thảy đều mạnh mẽ và mong muốn kiếm tìm bằng được con đường khám phá. Để rồi theo những mộng mơ ban đầu ấy dấn thân vào cuộc đời không mấy lãng mạn. Và rồi từ đó mới dần ngộ ra sóng gió còn hiện hữu cả trong tình trường. Mãi cho đến khi giật mình nhận ra thì “tình yêu đã vỗ cánh rồi..”. Và bởi chẳng mấy ai muốn tin vào sự thật đau lòng ấy nên người trong mộng ấy vẫn mải góp nhặt những kỉ niệm xưa cũ. Và người đem thứ tình chắp vá ấy làm tấm áo đường trường, cứ mong, cứ nhớ và có khi, vẫn yêu nhiều lắm...​



    Nhạc sỹ: Trần Trịnh
    Các ca sĩ khác trình bày:
    Tình yêu... đã vỗ... cánh rồi
    Là hoa... rót mật... cho đời
    Chắt chiu... kỷ niệm... dĩ vãng
    Em nhớ gì... không em ơi
    Đâu đó trong tâm khảm của người ước tình vẫn có chút hờn trách với kẻ ra đi. Rằng sao mới chớm nở thì tình yêu lại cũng chóng tàn. Giống như thứ hương hoa phù phiếm đam mê hay chỉ mới là tình yêu cút bắt trẻ con. Phải đâu tình đầu khó tránh khỏi xót xa mà lòng người trót nặng thương nhớ. Dẫu rằng trần đời có tiếng đồn lòng trai thường thay đổi thì với ai đó tình đầu cũng khó phôi phai. Một người cõi lòng băng giá, người kia lại mãi như cánh bèo lênh đênh.. “ Giá băng khị.. tuổi hồng đã mất ; Dấu bèo chìm... khuất sóng xa khơi” ..
    Nghe “Lệ đá” dù có mang nặng tính tự sự và lời than thở nhưng cũng có thể thấy trong đó chút màu sắc tôn giáo được đan cài rất nhẹ nhàng và ý tứ. Bởi đôi khi con người thấy tội lỗi hoặc muốn giải thoát thì thường tìm đến với Chúa trời để hằng mong ban phát ân huệ cứu rỗi. “Lạy chúa ngôị ba nghe con nguyện cầu. Và giúp cho con quên đi tình sầu” Là lời nguyện sau cuối khi tâm hồn đã thực sự mê muội vì tình rốt cuộc đã chịu an bài số phận. Những khắc khoải rồi sẽ dần qua và chữ tình cũng sẽ dần phai, cuộc sống có thể bắt đầu lại bằng những niềm tin nơi Người ..
    “Lệ đá” nghe đồn là một bản nhạc không lời của nhạc sĩ Trần Trịnh trước khi nó được chấp cánh bởi ca từ bởi thơ của Hà Huyền Chi. Âm nhạc ấy rất đỗi thân thuộc và dễ cảm hơn khi được thể hiện bằng tiếng kèn Saxophone, nhưng cũng sẽ đầy chất slowrock qua một giọng hát trầm khàn. Ngồi trong một góc quán café mà nhâm nhi cùng giai âm thiết tha của “Lệ đá” dễ làm người ta mê mẩn. Ở vào thời kì đỉnh cao của nhạc Trịnh, các tác phẩm nhạc dễ nghe, dễ hiểu và dễ cảm như “Lệ đá” có khi bị xếp vào hàng “nhạc thị trường”. Nhưng cũng là may mắn bởi ra đời từ những thập niên 60 của thế kỉ trước, nhạc phẩm này đến nay đã thêm phần lưu luyến với khán thính giả với rất nhiều phần lời nhạc được viết tiếp về sau.
    Không một lời kết, “Lệ đá” xuyên suốt là nỗi tình buồn không nguôi và thấm vào lòng người nghe bằng giai điệu cùng ca từ chan chứa nỗi niềm. Ở trong thế giới này, tình vui thì mấy ai nghĩ nhưng tình buồn thì phải chăng núi đá cũng hiểu, như không có lời giải thích nào cho tựa đề bài hát đã nhắc tới: “Lệ đá...
  6. tungtungmap

    tungtungmap Thành viên

    Bài viết:
    287
    Được Like:
    478
    hì nhạc trẻ bi giờ là thế mừ anh!nhạc đỏ vẫn hoành tráng nhứt>:)
  7. huynhphutien

    huynhphutien <b>Hội N-Gage Việt Nam</b>

    Bài viết:
    867
    Được Like:
    6,986
    Bài Thánh Ca Buồn
    [​IMG]

    http://baihatvang.nhacso.net/index.php?id=52

    Sáng tác: Nguyễn Vũ
    Trình bày: Elvis Phương Bài thánh ca đó còn nhớ không em, Noel năm nào chúng mình có nhau, Long lanh sao trời đẹp thêm môi mắt. Áo trắng em bay như cánh thiên thần
    Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân
    Cùng nhau quỳ dưới tượng Chúa cao sang, Xin cho đôi mình suốt đời có nhau, Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa. Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng
    Ôi giọng hát em mênh mang buồn...
    Rồi mùa giá buốt cũng qua mau, Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu. Rồi một chiều áo trắng thay màu
    Em qua cầu xác pháo bay sau
    Lời nguyện mình Chúa có nghe không
    Sao bây giờ mình hoài xa vắng
    Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian
    Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu
    Rồi những đêm thánh đường đón Noel
    Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu
    Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối
    Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn
    Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi...

    Bài Thánh Ca Buồn
    Tôi nghe bài thánh ca buồn trong một buổi chiều lặng gió... Noel Sài Gòn chỉ rộ lên vào đêm, khi mà đèn đóm được mắc sáng, người người đổ ra đường đông nghịt... chỉ có tôi, một mình ngồi lại nơi khuôn viên nhà thờ, dưới chân Đức mẹ và nhớ đến em. Giờ này trời Hà Nội chắc đang lạnh lắm, phải không em? Em tôi nhỏ nhắn, rúc người vào chiếc áo len dày, khẽ xuýt xoa mỗi khi có một cơn gió ập đến. Nhớ những chiều cùng em rảo bước trên con đường quen thuộc, nhớ hàng cây, ghế đá cạnh bờ Hồ... nhớ những ánh nhìn trầm ấm mà em dành cho tôi. Tất cả như nghịch lý với sự xa cách mà tôi đang sở hữu...
    Ngày ấy, tôi - một cậu học trò hiếm hoi từ miền Nam ra Bắc. Em, một cô gái Hà Thành dịu dàng từ tâm tính, cử chỉ cho đến cách chuyện trò... Tôi bị thu hút bởi em ngay lần gặp đầu tiên, rồi làm quen, rồi thân thiết như hai người bạn đã quen nhau từ lâu lắm. 3 năm học đầy cam go, tình cảm tôi dành cho em vẫn êm đềm, thầm lặng như mặt hồ Hoàn Kiếm, em cũng vậy, những quan tâm, lo lắng cho tôi thật gần gũi và chân thật. Cả hai như đã âm thầm dành cho nhau gần như trọn vẹn trái tim mình... Năm cuối khoá, tôi đã ngỏ lời với em, và thật hạnh phúc vì em cũng đã đồng ý, khoảng thời gian một năm đó sao mà trôi qua nhanh quá. Nó như một mũi tên được bắn ra ngay lúc cái gật đầu của em bẽn lẽn. Ngay khi hai gò má em đỏ hồng e thẹn trước lời tự thú muộn màng của một trái tim yêu chân thành, tôi chết ngạt, và rồi chỉ kịp bừng tỉnh người để đón nhận lấy em từ vòng tay chưa quá đủ cứng cáp của mình... để được nghe em thủ thỉ những lời yêu mà hằng bấy lâu tôi mong ước.
    Tôi nhớ mãi chuyến tàu định mệnh đã đưa tôi xa em từ sau ngày tốt nghiệp. Tôi cũng không biết rằng đó là hình ảnh cuối cùng mà tôi còn giữ lại trong mắt mình về em, một cô gái trong sáng đẫm nước mắt của buổi tiễn đưa... Tôi không trách em đâu vì phải theo ý gia đình để thành thân với một người đầy đủ công danh, địa vị. Chỉ trách sao thượng đế không thương cho cuộc tình đôi mình mà phải để chia lìa quá sớm. Đến giờ tôi mới hiểu, vì sao ánh mắt em lại buồn, tại sao em lại nhiều lần xin được cùng tôi vào Sài Gòn... Một chút linh cảm tôi cũng không có, để rồi đến lúc mất đi... tôi lại cảm thấy nhớ em nhiều đến thế.​


    Nhạc sĩ: Nguyễn Vũ
    Các ca sĩ khác trình bày:
    Lời nguyện mình Chúa có nghe không
    Sao bây giờ mình hoài xa vắng
    Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian
    Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu
    Cứ mỗi mùa Noel về, tôi lại nhớ em, nhiều vô hạn. Tôi đã để dành nỗi nhớ này trong suốt khoảng thời gian dài, như một cách tự trừng phạt mình, bởi tôi chưa cảm thấy mình có thể yêu thêm một ai khác nhiều như em được... Tôi vẫn mỉm cười bước tiếp trên những con đường mùa đông - ngày xưa em thích mùa đông, thích những điều giản dị trẻ con như thế - tôi vẫn hát mãi bài thánh ca buồn quen thuộc, cho em, cho tôi, cho tình cảm hai ta. Ở nơi xa này, tôi vẫn dõi theo em bằng một tình yêu chân thật... dù biết mọi chuyện giờ là dang dở.
    Rồi những đêm thánh đường đón Noel
    Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu
    Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối
    Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn
    Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi...
    Có thể trách được một ai đó lại yêu nhiều đến thế? Để tôi trách tôi, và tôi khỏi nhớ em... Tôi giật mình, vẫn là chiều Sài Gòn hanh hao gió, bụi đường và xập xình nhiều tiếng nhạc xen lẫn. Không khí Noel vẫn không khác gì ngoài cây thông, trái châu, đèn chớp tắt... mọi thứ đều nhân tạo một cách rất hài hoà... Nhưng tâm cảm thì có thật, tình yêu thì có thật. Tôi biết những chờ đợi của mình là vô vọng, những ước muốn lúc này đã trở thành viễn vông, nhưng tôi vẫn muốn dành cho em phần tinh khôi nhất trong tình cảm của mình. Dẫu đã mấy mùa Noel rồi chúng mình xa nhau, nhưng tôi tin rằng ở nơi nào đó, người tôi yêu hạnh phúc...
  8. tungtungmap

    tungtungmap Thành viên

    Bài viết:
    287
    Được Like:
    478
  9. tungtungmap

    tungtungmap Thành viên

    Bài viết:
    287
    Được Like:
    478
    ngủ hẹn mai gặp lại=;=;=;
  10. RedStar

    RedStar Super Moderator Staff Member

    Bài viết:
    2,376
    Được Like:
    5,558
    Chào buổi sáng! chúc cả nhà mạnh khỏe chơi tiếp những gì dang dở, chơi nốt những gì còn thiếu để rồi mai..........tiếp tục lên Thớt trong tình trạng Tinh thần sảng khoái, sức khỏe la oai oái 8-}
    Tài tử Ngọc bảo đó các Pro à, chưa có ai cống hiến và có tiếng hát vượt thời gian được như ông ấy đâu;;)
    -
    Số người đang xem chủ đề này: 7 (1 thành viên và 6 khách) RedStar:(((cô đơn mình em..híc...híc...hu..hu:(()
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.