Xin trích đoạn lại nguyên văn cuộc nói chuyện: ]: A lô, Khoa nghe. :-/ : Anh ơi sao máy em không lên sóng. ]: À không lên sóng hả, bình tỉnh không sao đâu. a hồi trước bị hoài mà h hết rùi nè. :-/ : Zậy h làm sao anh? ]: Kích sóng là nó lên liền à em. :-/ : Kích sao anh? ]: Thì em rút sim ra, nhét vô em điện thoại nào sóng gió mạnh mạnh là nó lên liền à... :-/ : Dạ, để em thử. 1 phút sau... :-/ : Nó lên rùi anh ui. ]: Ùm, rùi h em rút sim ra rùi nhét vô lại đi. Chơi mấy em điện thoại Nhật là zậy đó, từ từ là quen thui em. :-/ : Hix mệt thiệt anh. ]: Mệt nhưng mà vui, mấy em này hơi khó chịu nhưng chơi rùi là ghiền không bỏ được đâu em. :-/ : Dạ, mà anh ui, chổ cái khớp sao em thấy nó íu quá có khi nào nó gãy không anh. ]: không đâu em, ngó vậy chứ nó cái khớp khó gãy lắm, miễn sao em bật, xoay đúng kiểu thì không sao. :-/ : Không biết loại này có hay đổ bịnh không a, nghe nói mấy em nó hay chết nguồn lắm phải không anh. (chắc nó nghe đồn về mấy em 903) ]: Em yên tâm, mấy em này ngon lắm. a chơi cả năm nay mà thấy có bệnh tật gì đâu. Hàng NHật chất lượng cao mà. :-/ : Dạ, cám ơn anh nha. ]: Không có chi, cứ từ từ mà nghiên kíu em nó, sướng lắm. Nói xong, giập máy nhìn lên. cảp hòng nhìn em với ánh mắt lạ kì. Cụ thể: + Một số chị em đỏ mặt. + Một số chị em tỏ ra khó chịu, nhưng nhìn mình với ánh mắt ... hà hà :-" + Các anh em thì tỏ ra tò mò, khẩn trương... Một lúc sau trưởng phòng mời riêng em vào phòng họp, nói: Mấy chiện riêng tư của em anh không có ý kiến nhưng khi ở nơi là việc thì kín đáo một chút nha em (Ơ, sao thế nhỉ) trích: khoacao JMP