Xin giúp Tận cùng của nỗi đau là khởi đầu của hạnh phúc...

Thảo luận trong 'Trò Chuyện Tổng Hợp' bắt đầu bởi hongtham971, 1 Tháng mười một 2016.

  1. hongtham971 Thành viên

    truyện ngắn hay nhất về tình yêu Bật vài bộ phim nhưng chẳng xem trọn vẹn, lại muốn lao ra ngoài đường hưởng trọn cái tiết trời giao mùa se se lạnh, để có thể cho giọt nước mắt bay theo làn gió. Cơn đau đầu báo hiệu thời tiết đổi thay làm mình dưng lại... khắc khoải một bóng hình. Thương yêu ơi, mong mình vững vàng để chọn lựa những điều tốt lành nhất sẽ đến.

    Sáng nay mùa đông ùa về theo làn gió heo may, làm làn da bờ môi hanh khô hơn để báo hiệu mùa mới.

    Mẹ tối qua ghé Hà Nội chơi, mẹ khen căn phòng nhỏ xinh của mình và nói "Bố mà biết con ở thế này sẽ rất thương". Vì sợ thương là thương hại. Mình thắc mắc "Sao thương hả mẹ? Con sống tốt mà". Mẹ liền giải thích " Thương là vì căn phòng xinh xắn". Mặc dù không liên quan, nhưng mình cảm nhận sự lạc quan sự an tâm nơi mẹ và bố về mình, cứ tin là thế đi.

    [​IMG]

    Sáng nay mẹ về... chẳng theo dự định là chiều muộn mới về, để Út đưa mẹ đi dạo quanh Hanoi ngày gió về. Mẹ à, con là gió nên con ưng các cơn gió lắm. Nói đến gió con lại nhớ Côn Đảo, đặc sản với con nơi đó là Gió. Con ước năm nay sắp xếp được, con sẽ ghé lại nơi đó.

    Mẹ sợ cơn gió mùa làm lạnh bờ vai, nên mới thức dậy đã đòi về nhà. Đưa mẹ ra xe, mình trở về đi chợ mua đồ...với vài chục bạc lẻ trong túi. Với mình, tiền là thứ lúc đầy lúc vơi... nhưng sẽ chẳng bao giờ biết chết đói, nên ít nhiều vẫn không lo lắng mà ráng mua những thứ mình muốn trong điều kiện. Và những bông hoa hồng, hoa của tình yêu, loài hoa mình chưa từng biết yêu trước đây mà giờ thì đã được thêm vào danh sách đếm trên đầu ngón tay loài hoa ưa thích đã được sắm đủ một lọ.

    [​IMG]




    bao tam su tham kin moi nhat Bất giác khi cảm xúc miên man đưa mình quay lại những ngày tháng có bố, mình tự khuyên mình hay bước ra và trở về thực tại, nếu không muốn nhớ nhung luyến tiếc. Mọi điều tốt đẹp mình đã cố gắng làm sau ngày bố mất trong khả năng.

    Chớp mắt tỉnh dậy... thiếu vắng bóng hình ở thực tại làm mình lại cô đơn tận cùng.Con tim muốn nhảy ra ngoài lồng ngực mà kiếm tìm yêu thương, mà sao không được. Nỗi đau còn đây...

    [​IMG]


    tư vấn tình yêu hôn nhân gia đình Bật vài bộ phim nhưng chẳng xem trọn vẹn, lại muốn lao ra ngoài đường hưởng trọn cái tiết trời giao mùa se se lạnh, để có thể cho giọt nước mắt bay theo làn gió.

    Cơn đau đầu báo hiệu thời tiết đổi thay làm mình dưng lại... khắc khoải một bóng hình.

    Thương yêu ơi, mong mình vững vàng để chọn lựa những điều tốt lành nhất sẽ đến.

    Mở rộng trái tim để đón nhận mọi điều, là điều thương yêu luôn mong mình làm. Và con hứa con sẽ làm điều đó!

    17/7 ÂL là ngày tận cùng của nỗi đau, vẫn còn đây. Nhưng tận cùng nỗi đau cũng là khởi đầu hạnh phúc.

    29/9 ÂL tái sinh từ niềm đau... Một con rồng nhỏ bay lên cùng tương lai tốt đẹp!