“Không thấy thì không tin”, giới khoa học vẫn nhìn nhận như vậy và thường phủ nhận các hiện tượng tâm linh. Nhưng có một trường hợp khiến các nhà khoa học vẫn không sao lý giải được, khi họ thật sự bị ám ảnh bởi các linh hồn bí ẩn trở về cuộc sống. Câu chuyện xảy ra cách đây 46 năm, khởi nguồn từ chuyến bay mang số hiệu 401 của hãng Eastern Air Lines gặp nạn tại khu vực đầm lầm Florida, khiến nhiều người thiệt mạng. Đây là vụ tai nạn hàng không tồi tệ thứ hai và ẩn chứa nhiều yếu tố dị thường nhất trong lịch sử hàng không Hoa Kỳ.
Bi kịch từ chiếc đèn báo hiệu
Vào ngày 29/12/1972, chiếc máy bay Lockheed L-1011-1 Tristar được điều khiển bởi tổ bay gồm cơ trưởng Bob Loft, một quân nhân kỳ cựu với hơn 30 năm kinh nghiệm bay, cơ phó Albert John Stockstill và kỹ sư hàng không Donald Louis ‘Don’ Repo cùng 10 tiếp viên và 163 hành khách đang trên đường tới Sân bay Quốc tế Miami sau khi khởi hành từ Sân bay Quốc tế John F. Kennedy ở New York vào lúc 9h20 tối.
Mọi sự có vẻ bình yên cho đến khi cơn ác mộng khủng khiếp bắt đầu ngay khi chiếc máy bay đang tiến tới chặng bay cuối cùng của nó. Vào lúc 11h32 phút tối, Lockheed L-1011-1 Tristar chuẩn bị hạ cánh thì cơ phó Stockstill nhận thấy đèn báo hạ cánh không nháy sáng, điều này cảnh báo phi hành đoàn rằng, thiết bị ở mũi phía trước máy bay đã bị khóa cứng.
Mặc dù tổ bay đã bật thiết bị bộ phận hạ cánh nhiều lần, nhưng đèn báo màu xanh lá vẫn không bật. Tín hiệu bên trong buồng lái không xác nhận cho thiết bị hạ cánh nên cơ trưởng Loft buộc phải hủy việc đáp xuống sân bay, và thông báo cho Trạm Kiểm soát Không lưu (ATC) về tình huống này. ATC yêu cầu cơ trưởng giữ độ cao trong lúc tìm cách khắc phục.
Lúc này chiếc máy bay được đặt ở chế độ tự lái ở độ cao 2.000 feet trên khu vực đầm lầy Everglades (Florida), trong khi tổ bay đang dồn hết nỗ lực để tìm hiểu nguyên nhân từ trục trặc từ đèn báo hiệu. Bằng trực quan của mình, kỹ sư Don Repo đã nghiên cứu thiết bị hạ cánh qua một cửa sổ và nhận thấy nó thực sự không hoạt động dù thiếu đèn báo nhấp nháy.
Việc khắc phục sự cố đã chiếm toàn bộ sự chú ý của tổ lái và không ai trong số họ nhận ra rằng, một trong ba người đã vô tình ấn phải nút tắt chế độ bay tự động. Tệ hơn nữa, cũng không ai để ý chiếc máy bay đang mất dần độ cao. Sự xao lãng cộng với các yếu tố thực tế khi máy bay đang bay trên vùng đầm lầy không có nhiều dấu hiệu thị giác, khung hình tham chiếu của vùng hoang dã bên dưới tối tăm đã ngăn cản bất cứ ai, kể cả phi công kỳ cựu như cơ trưởng Bob Loft có thể nắm bắt được mức độ máy bay hạ thấp độ cao đáng kinh ngạc và nguy hiểm đến mức nào.
Khi tổ bay nhận ra được vấn đề thì đã quá trễ. Máy bay mang số hiệu 401 rơi xuống đầm lầy bên dưới với tốc độ 363km/giờ. Bụng máy bay đập xuống mặt đầm lầy đã “giải phóng” toàn bộ nhiên liệu, khiến một vùng đầm lầy tối đen rực sáng ánh lửa.
Vụ nổ khiến phần thân của máy bay bị vỡ thành bốn mảnh chính cùng vô số những mảnh nhỏ cũng như thi thể rải trong khoảng diện tích 1 km2. Theo Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia (NTSB), vụ nổ đã khiến cơ phó Stockstill tử nạn ngay tại chỗ. Báo cáo cũng cho biết cơ trưởng Bob Loft vẫn sống sót sau tác động của vụ nổ, nhưng đã qua đời trước khi nhóm cứu hộ đưa ông ra khỏi đống đổ nát.
Kỹ sư Don Repo sống sót trên đường tới bệnh viện, nhưng đã qua đời do vết thương quá nặng. Tổng cộng có 97 người thiệt mạng (gồm toàn bộ phi hành đoàn) trong tổng số 176 người trên chuyến bay mang số hiệu 401. Mức độ thảm khốc của nó được xếp ở vị trí thứ hai trong những thảm họa hàng không tồi tệ nhất của Mỹ. Nhưng mọi chuyện không dừng lại đó.
Những linh hồn lảng vảng trên các chuyến bay
Không lâu sau tai nạn, những câu chuyện kỳ lạ bắt đầu lan truyền trong cộng đồng hàng không Mỹ về những cuộc gặp ma quái với phi hành đoàn đã chết dưới nhiều tình huống kỳ lạ.
Tại hiện trường vụ tai nạn, nhiều chuyện thần bí bắt đầu diễn ra quanh khu vực đầm lầy, trước sự chứng kiến của nhiều nhân chứng là các nhân viên trục vớt, các kỹ sư hàng không và chuyên viên giám sát. Trong quá trình khôi phục hiện trường, họ thỉnh thoảng thấy hơn 20 linh hồn, người đứng, người ngồi…. lảng vảng quanh khu vực nơi họ làm việc.
Ly kỳ hơn là hồn ma cơ trưởng Bob Loft xuất hiện trước mặt một số nhân viên hàng không có mặt tại hiện trường và nói: “Sẽ không có tai nạn như vậy xảy ra nữa đâu, điều này sẽ không xảy ra một lần nữa”. Không lâu sau, người ta nhìn thấy hồn ma kỹ sư Don Repo ngồi trầm tư trong khoang lái đổ nát, rồi thoắt ẩn tựa làn sương mỏng trong đêm.
Thời điểm ấy, những tin tức về sự kỳ bí của vụ tai nạn máy bay số hiệu 401 của hãng hàng không Eastern Air Lines đã lan xa. Sự tác động của nó không chỉ dừng ở sự kỳ bí tâm linh, mà điều khiến nhiều người trong ngành khoa học kỹ thuật hàng không không sao lý giải nổi về, những cuộc tiếp xúc của tổ bay đã tử nạn với các hành khách trên các chuyến bay khác có lộ trình tương tự như chuyến 401.
Lúc đầu, các báo cáo không có gì gây chú ý lắm, khi phi hành đoàn và cả hành khách đều nhiều lần nhìn thấy linh hồn của cơ trưởng Bob Loft và kỹ sư Don Repo xuất hiện ở nhiều nơi trên máy bay: Buồng lái, dọc lối đi, trên ghế hành khách và thậm chí cả trong khoang bếp.
Một sự kiện đáng sợ khác xảy ra trước sự chứng kiến của nhiều người. Một hành khách khi vừa ổn định chỗ ngồi thì bà chợt nhận thấy người đàn ông đứng tuổi ngồi ghế bên cạnh sắc mặt nhợt nhạt và trông khá mệt mỏi. Khi bà quay sang hỏi thì ông ta có vẻ lúng túng và không phản ứng. Lo ngại cho người đàn ông đó, bà nhấn chuông gọi tiếp viên đến để nói lên quan ngại của bà về hành khách bên cạnh.
Vừa lúc nữ tiếp viên đến, người đàn ông bất ngờ biến mất trước mắt cô cùng một số hành khách xung quanh. Sự việc xảy ra thật tới mức khiến nhân chứng đầu tiên hoảng hốt, mất bình tĩnh nghiêm trọng, đoàn tiếp viên phải ra sức trấn an bà. Sau khi hành khách bình tĩnh trở lại, tiếp viên đã đưa cho bà xem một số bức ảnh và bà nhận ra khuôn mặt người đàn ông ngồi cạnh bà. Đó chính là kỹ sư Don Repo.
Một lần khác, khi phi hành đoàn đang kiểm tra máy bay trước giờ bay, họ bỗng nhìn thấy cơ trưởng Bob Loft đang đi loanh quanh dưới gầm máy bay và thậm chí còn nói với họ cần phải kiểm tra kỹ như ông đã từng làm trước khi biến mất như làn khí mỏng. Sự việc gây kinh ngạc đến mức cuối cùng chuyến bay đã bị hủy để kiểm tra kỹ càng máy móc.
Cơ trưởng Bob Loft thường được cho là chủ đề chính của những sự việc lạ thường này, nhưng sự thật là kỹ sư Don Repo được nhiều nhân chứng nhìn thấy hơn. Trên một chuyến bay khác, khi cơ trưởng đang để ở chế độ tự bay thì chợt nghe thấy tiếng gõ nhẹ từ khoang bên dưới buồng lái.
Lo lắng có gì đó không ổn với động cơ máy bay, phi công này đã mở vách ngăn bên dưới và giật mình nhìn thấy Repo đang ngồi nhổm ở bên dưới, ngước nhìn anh từ bóng tối rồi vụt biến mất. Linh cảm có chuyện không lành, kỹ sư bay đã kiểm tra kỹ hệ thống điện ở khoang này và phát hiện ra một trục trắc có thể gây tai nạn nghiêm trọng nếu không được phát hiện sớm.
Mọi chuyện không dừng ở đó, một tiếp viên của chiếc Tri-Star 318 nhìn thấy một kỹ sư hàng không đang hí hoáy gần cái lò nướng ở khoang bếp, nhưng do vội việc nên cô ra khỏi phòng luôn.
Sau đó, cô hỏi kỹ sư trong tổ lái về việc sửa lò nướng, nhưng kỹ sư đó nhấn mạnh là ông không vào khoảng bếp sửa lò nướng và khẳng định anh là kỹ sư duy nhất trên máy bay. Tổ bay đã cho tiếp viên nhìn một số bức ảnh chân dung và cô đã chỉ vào tấm ảnh của Repo.
Đáng sợ hơn, nhiều lần những bóng ma của Loft và Repo được ghi nhận là nói chuyện trực tiếp với tổ lái, tiếp viên hàng không và hành khách. Một tình huống như vậy đã xảy ra khi một kỹ sư của L-1011 đang kiểm tra hệ thống trước khi cất cánh thì Repo xuất hiện ngay bên cạnh và nói: “Anh không phải lo lắng, tôi đã kiểm tra rồi!” rồi biến mất ngay trước mắt anh này.
Một trường hợp khác xảy ra trên chuyến bay của Tri-Star 318, khi một tiếp viên hàng không mở lò nướng đã nhìn thấy khuôn mặt của Repo nhìn cô chằm chằm. Quá kinh hãi, cô gọi phi hành đoàn tới chứng kiến sự việc. Một kỹ sư bay có mặt tại đó là bạn của Repo nên nhận ra anh ngay lập tức. Repo cảnh báo: “Kiểm tra có lửa trên máy bay” rồi biến mất. Máy bay này sau đó đã bị sự cố động cơ nghiêm trọng, nguyên nhân gây ra bởi một đám cháy nhỏ bên trong. Ở chặng đỗ cuối cùng, chuyến bay đã bị hủy bỏ.
Điều kỳ lạ là linh hồn Bob Loft và Donald Repo xuất hiện trong nhiều tình huống có khá nhiều nhân chứng được thấy. Các nhân chứng bao gồm phi công, tổ tiếp viên, nhân viên điều hành mặt đất cho tới những người nắm giữ vị trí cao cấp của hãng.
Một nhân chứng khác là Phó chủ tịch của hãng Eastern Airlines đã có cuộc gặp gỡ ma quái khi ông bước vào khoang Hạng Thương gia và chào hỏi người đàn ông mặc đồng phục, vì nghĩ rằng anh ta là cơ trưởng của chuyến bay sắp khởi hành. Trước sự kinh hoàng của nhà điều hành, ông từ từ nhận ra người mà ông đang nói chuyện chính là vị cơ trưởng quá cố Robert Loft. Ngay sau đó, Loft vụt tan biến vào hư không.
Hiện tượng kỳ quặc
Tất cả những cảnh tượng khác nhau về hồn ma của Robert Loft và Don Repo đều có một số đặc điểm thú vị, đôi khi kỳ lạ. Hầu hết hồn ma của hai người được các nhân chứng mô tả như là những thực thể vô cùng sống động và chân thực, giống như hình hài bằng xương thịt thực tế chứ không phải là các thực thể phổ quát.
Hồn ma chỉ thường biến mất khi có nhiều nhân chứng đã nhìn thấy hoặc nhân chứng đã nhận ra họ là ai. Ngoài ra, phần lớn những lần xuất hiện của hồn ma đó đều được nhìn thấy bởi các nhân chứng là những thành viên bay có kinh nghiệm. Một điểm thú vị nữa là dường như bóng ma của Loft và Repo không bao giờ xuất hiện trên cùng một chuyến bay, hoặc cùng lúc hoặc chỉ có một nhân chứng.
Nhiều nhân chứng mô tả, bất cứ khi nào một trong hai người Loft hoặc Repo xuất hiện, họ thường có xu hướng trông giống như một người khác rồi mới dần chuyển sang hình ảnh thật của họ trước khi qua đời.
Có lẽ sự tương đồng đáng sợ nhất trong số các báo cáo là sự hiện diện của các bộ phận còn nguyên vẹn từ chiếc máy bay xấu số 401 đã được Hãng hàng không Eastern Airlines tái sử dụng cho một vài máy bay L-1011 Tristar. Có vẻ như bóng ma của tổ bay 401 đã theo các chuyến bay này. Người ta cho rằng, vụ tai nạn dường như đã gây ám ảnh mạnh với linh hồn tổ bay đã tử nạn.
Các nhà điều tra ghi nhận, giới khoa học thực sự bối rối
Tất cả những hiện tượng ma quái xảy ra trên các chuyến bay L-1011 khác nhau đã được báo cáo lên Tổ chức An toàn bay Hoa Kỳ. Tổ chức này đã thu thập rất nhiều báo cáo của các nhân chứng và ra một thông báo: “Các báo cáo do các phi công và phi hành đoàn có kinh nghiệm bay là đáng tin cậy. Chúng tôi coi chúng là quan trọng”.
Tuy nhiên Hãng hàng không Eastern Airlines dường như cố gắng cất kín những sự việc kỳ bí này, thậm chí họ còn đe kỷ luật hoặc sa thải bất kỳ nhân viên nào thảo luận về những hiện tượng ám ảnh này ra bên ngoài. Đồng thời hãng cũng phủ nhận việc tái sử dụng những bộ phận còn nguyên vẹn của máy bay gặp nạn lắp sang các máy bay khác.
Những nỗ lực của các nhà điều tra huyền bí để tìm hiểu hiện tượng tâm linh này đã bị hãng Eastern Airlines từ chối hợp tác. Điều thú vị là, trong khi từ chối và tránh đề cập bất kỳ chủ đề nào liên quan đến sự lạ thường tâm linh, hãng Eastern Airlines dường như âm thầm loại bỏ tất cả các bộ phận đã lấy từ chuyến bay số hiệu 401.
Ngay sau khi các bộ phận ấy bị loại bỏ ra khỏi những chiếc máy bay khác, người ta không còn nghe hay nhìn thấy hiện tượng kỳ bí kể từ đó. Năm 1991, hãng Eastern Airlines phá sản. Mặc dù không còn tồn tại nữa, nhưng di sản mà Hãng để lại chính là danh hiệu Hãng hàng không bị ám ảnh nhất thế giới.
Trường hợp dị thường của chuyến bay mang số hiệu 401 đã trở thành chủ đề trọng yếu trong rất nhiều cuộc thảo luận về vấn đề tâm linh trong cuộc sống hiện đại, và bao phủ rộng rãi trên nhiều phương tiện truyền thông, từ sách truyện, phim ảnh đến chương trình truyền hình và thậm chí cả các bài hát.
Câu chuyện về chuyến bay 401 đã thuyết phục được khá nhiều người theo quan điểm duy vật, tin rằng Con người chết là hết. Bởi nhiều báo cáo ghi nhận từ các nhân chứng là các phi hành đoàn có kinh nghiệm, có uy tín và giữ vị trí cấp cao trong hãng.
Dường như có quá ít lý do để những nhân chứng này nói dối hoặc truyền bá những câu chuyện ma quái khi họ đã có đủ danh tiếng trong nghề. Ngoài ra, chưa có vụ tai nạn máy bay nào mà được nhiều nhân chứng như thế nhìn thấy thấy hồn ma – thường xuất hiện rất rõ ràng, chi tiết – như chuyến bay mang số hiệu 401, khiến các nhà điều tra trong ngành Hàng không Hoa Kỳ phải thừa nhận tính xác thực của nó, và đưa giới khoa học thực nghiệm vào tình thế bối rối.
Xuân Trường
Có thể bạn quan tâm: